IFRS 7 - Financial Instruments: Disclosures (IFRS 7 - Công cụ tài chính: Công bố thông tin),
được thiết kế để tăng cường các yêu cầu công bố thông tin đối với các công cụ
tài chính và cung cấp cho người dùng báo cáo tài chính thông tin toàn diện và
phù hợp.
IFRS 7 được Ủy ban Chuẩn mực Kế toán Quốc tế (IASB) ban hành lần đầu tiên
vào năm 2005 và kể từ đó đã trải qua nhiều lần sửa đổi để giải quyết những
thách thức và thay đổi mới nổi trên thị trường tài chính. Mục tiêu chính của
IFRS 7 là đảm bảo rằng các đơn vị công bố đầy đủ thông tin trong báo cáo tài
chính của họ để cho phép người dùng hiểu được bản chất và mức độ rủi ro phát
sinh từ các công cụ tài chính và tác động của những rủi ro đó đối với tình hình
tài chính, hiệu quả hoạt động và dòng tiền của đơn vị .
(Nguồn: https://www.cpdbox.com/ifrs-7-financial-instruments-disclosures/)
IFRS 7 áp dụng cho tất cả các đơn vị lập báo cáo tài chính theo IFRS và
có các công cụ tài chính được ghi nhận hoặc trình bày các khoản nợ tiềm tàng tại
ngày báo cáo. Tiêu chuẩn bao gồm một loạt các công cụ tài chính, bao gồm các
khoản cho vay, các khoản phải thu, các công cụ phái sinh, các công cụ vốn chủ sở
hữu và các khoản nợ tài chính phi phái sinh.
IFRS 7 đưa ra một tập hợp toàn diện các yêu cầu về công bố thông tin nhằm
cải thiện tính minh bạch và cung cấp cho người sử dụng báo cáo tài chính những
thông tin liên quan. Một số thông tin công bố theo IFRS 7 bao gồm:
·
Tầm quan trọng của các công cụ tài chính (Significance
of Financial Instruments): Các thực thể được yêu cầu công bố tầm quan trọng
của các công cụ tài chính trong báo cáo tài chính của họ, bao gồm bản chất và mức
độ rủi ro của chúng, chẳng hạn như rủi ro tín dụng, rủi ro thanh khoản và rủi ro
thị trường.
·
Công bố giá trị hợp lý (Fair Value
Disclosures): Giá trị hợp lý là một khái niệm cơ bản trong IFRS 7. Các đơn
vị phải công bố giá trị hợp lý của các công cụ tài chính, riêng lẻ hoặc theo
danh mục, đồng thời cung cấp thông tin về kỹ thuật định giá và các giả định
chính được sử dụng để xác định giá trị hợp lý.
·
Rủi ro thanh khoản (Liquidity Risk): Các
thực thể nên tiết lộ thông tin định tính và định lượng về mức độ rủi ro thanh
khoản của họ, bao gồm cả thời hạn hợp đồng của các khoản nợ tài chính và sự sẵn
có của các nguồn tài trợ để đáp ứng các nghĩa vụ của họ.
·
Phân tích độ nhạy (Sensitivity Analysis):
IFRS 7 yêu cầu các đơn vị cung cấp phân tích độ nhạy cho từng loại rủi ro thị
trường mà họ gặp phải. Phân tích này giúp người dùng hiểu được tác động tiềm
tàng của những thay đổi trong các biến số thị trường đối với tình hình tài
chính của đơn vị.
·
Hoạt động ngoại bảng (Off-Balance Sheet
Activities): Các đơn vị được yêu cầu tiết lộ thông tin về các hoạt động ngoại
bảng, chẳng hạn như bảo lãnh, cam kết và nợ tiềm ẩn, có khả năng ảnh hưởng đến
tình hình tài chính của họ.
Việc triển khai IFRS 7 đã cải thiện đáng kể tính minh bạch và khả năng so
sánh của báo cáo tài chính giữa các tổ chức khác nhau. Nó đã cho phép người
dùng, bao gồm các nhà đầu tư, nhà phân tích và cơ quan quản lý, đưa ra quyết định
sáng suốt bằng cách cung cấp cho họ hiểu rõ hơn về hồ sơ rủi ro của một thực thể
và mức độ tiếp xúc của nó với các công cụ tài chính khác nhau.
Hơn nữa, IFRS 7 đã tạo điều kiện cho một khuôn khổ quản lý rủi ro mạnh mẽ
hơn trong các tổ chức. Bằng cách yêu cầu các đơn vị tiết lộ thông tin chi tiết
về rủi ro và chính sách quản lý rủi ro, nó đã khuyến khích các đơn vị áp dụng
các thông lệ quản lý rủi ro tốt hơn và trở nên chủ động hơn trong việc xác định
và giảm thiểu rủi ro tiềm ẩn.
Tài liệu tham khảo:
[1].
https://www.ifrs.org/issued-standards/list-of-standards/ifrs-7-financial-instruments-disclosures/
[2].
https://www.iasplus.com/en/standards/ifrs/ifrs7
[3].
https://www.crowe.com/vn/insights/ifrs-publication/faq/ifrs7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét