Lý thuyết chiết trung (eclectic theory) hay còn được gọi là lý thuyết chiết trung của sự đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI), được đề xuất bởi John H. Dunning vào năm 1976. Lý thuyết này cố gắng giải thích tại sao các công ty chọn đầu tư trực tiếp tại nước ngoài và những yếu tố nào giúp họ quyết định thực hiện điều đó thay vì xuất khẩu hay cấp phép.
Lý thuyết chiết trung đưa ra ba loại lợi thế được nhà đầu tư nước ngoài quan tâm:
- Lợi thế sở hữu (Ownership advantages): Đây là các lợi thế đặc biệt mà công ty sở hữu so với các đối thủ cạnh tranh, chẳng hạn như công nghệ, thương hiệu, quy trình quản lý nội bộ tốt hơn.
- Lợi thế nội địa (Internalization advantages): Lợi thế này liên quan đến việc một công ty có lợi hơn khi tự quản lý các hoạt động của mình ở nước ngoài, thay vì chuyển giao công nghệ hoặc kinh doanh thông qua hợp đồng với bên thứ ba, chẳng hạn như hợp đồng cấp phép hoặc hợp tác kinh doanh.
- Lợi thế địa điểm (Location advantages): Những lợi thế này nổi bật khi có sự khác biệt về chi phí, thị trường, tài nguyên hoặc hiệu quả giữa các vị trí khác nhau, khiến cho việc đầu tư tại một địa điểm cụ thể trở nên hấp dẫn.
Lý thuyết này đã được mở rộng và phát triển để bao gồm nhiều yếu tố hơn như yếu tố xã hội và văn hóa, và vẫn là một trong những lý thuyết chủ đạo giải thích sự phát triển của FDI và hoạt động của các công ty đa quốc gia.
Nguồn tham khảo
- https://vietnambiz.vn/li-thuyet-chiet-trung-eclectic-theory-la-gi-2020062517224508.htm
- https://www.investopedia.com/terms/e/eclecticparadigm.asp
- https://corporatefinanceinstitute.com/resources/management/eclectic-paradigm/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét